Suy niệm Lời Chúa: Thứ tư tuần 33 TN - Đức Mẹ dâng mình trong đền thờ

Suy niệm Lời Chúa: Thứ tư tuần 33 TN - Đức Mẹ dâng mình trong đền thờ

THỨ TƯ TUẦN 33 THƯỜNG NIÊN
ĐỨC MẸ DÂNG MÌNH TRONG ĐỀN THỜ

Mt 12,46-50

 "Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi,
Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi." (Mt 12,50)

 

Thái độ và lời nói của Chúa Giêsu trong câu chuyện hôm nay rõ ràng là nhằm đề cao những người biết lắng nghe và thực hành Lời Chúa. Chúa quý trọng họ hơn những người có liên hệ huyết nhục với Ngài.

Matthêô không nêu lên lý do tại sao mẹ và anh em Chúa Giêsu lại đến tìm Ngài. Điều đó có lẽ không cần thiết. Matthêô chỉ muốn tạo cho Chúa Giêsu một dịp để bộc lộ tư tưởng của Ngài về mối liên hệ mới, mối liên hệ đích thực của mọi người với Chúa: "Ai là mẹ tôi và anh em tôi?"(Mt 18,48).

Câu trả lời của Chúa Giêsu đưa người nghe đến một sự so sánh giữa liên hệ huyết thống và liên hệ đức tin. Chúa không phủ nhận Đức Maria là thân mẫu của mình cũng như không phủ nhận anh em trong dòng họ của mình, nhưng từ dòng họ theo huyết thống, Chúa Giêsu đưa mọi người nghe đến một quan hệ khác còn quan trọng hơn tình mẫu tử và tình anh em của Ngài: Ngài giơ tay chỉ các môn đệ và nói:"Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi".(Mt 12,49). Và Chúa còn giải thích thêm: "Phàm ai thi hành muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên Trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi"(Mt 12,50). Nói cách khác, quan hệ với Thiên Chúa phải được coi là quan trọng hơn quan hệ huyết thống rất nhiều.

Vào một buổi tối mùa đông nọ, một người phụ nữ đang ngồi trên xe hơi đi ngang qua một con đường trong thành phố. Bà thấy một em bé trai, đi chân không, áo quần rách rưới, nhìn chăm chú và thèm muốn các đôi giày để sau tủ kính của một hiệu buôn. Bà cho dùng xe lại, bước xuống xe, lại gần vỗ nhẹ vào má em, vừa cười vừa nói:

- Em làm gì ở đây vào giờ lạnh buốt thế này?

- Em xin Chúa Giêsu cho em một đôi giày. Bé trả lời.

- Vậy thì đi theo cô.

Bà vừa nói vừa cầm tay em dẫn đi.

- Hãy thử xem Đức Giêsu có thích cứu giúp những đứa trẻ như em và làm chúng hạnh phúc không?

 Bà đi vào tiệm buôn, một nơi quá quen thuộc đối với bà. Bà mua cho em một đôi tất len dày và một đôi giày chắc chắn rồi tự tay bà xỏ cho em. Em bé đứng há hốc miệng nhìn, chẳng nói được một lời nào. Khi người đàn bà sắp từ giã em, em chăm chăm nhìn bà, nước mắt trào ra, và hỏi bà:

- Bà ơi! Bà có phải là Mẹ của Giêsu không?

Top