Suy niệm Lời Chúa Thứ Hai tuần 23 thường niên

Suy niệm Lời Chúa Thứ Hai tuần 23 thường niên

THỨ HAI TUẦN XXIII THƯỜNG NIÊN 
(Lc  6,6-11)

"Tôi xin hỏi các ông: ngày Sabat,
được phép làm điều lành hay điều dữ,
cứu mạng người hay huỷ diệt?"(Lc 6,9)

 

 

Người đàn ông có bàn tay thương tật đã đến hội đường vào ngày Sabat. Ông đến để nghe giảng dạy và cầu nguyện như mọi người.

Có vẻ ông chẳng mong gì, cũng không hy vọng Chúa chữa lành cho ông, dù tiếng tăm của Ngài lúc đó đã lan rộng nhiều nơi (Lc 5,15).

Thật bất ngờ khi Ngài bảo ông: “Hãy trỗi dậy và ra đứng giữa đây”(Lc 6,8).

Ông chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra cho mình, nhưng đã vâng lời.

Ông đứng ngay ở giữa cho mọi người thấy.

Sau đó Ngài bảo ông: “Hãy duỗi bàn tay của anh ra!” (c.10).

Một lần nữa ông lại vâng lời. Ông làm điều mà từ lâu ông không làm được.

Ông đã duỗi bàn tay theo lời Đức Giêsu, và nó đã trở lại bình thường.

Bàn tay như sống lại, phục hồi, mềm mại, dễ bảo.

Cuộc đời ông từ nay sẽ tươi hơn, có ích hơn, ít phải nhờ vả hơn.

Đức Giêsu đã làm phép lạ này không phải vì được yêu cầu, nhưng như một câu trả lời cho các kinh sư và những người Pharisêu. Họ rình xem Ngài có chữa bệnh trong ngày Sabat không, để tố cáo Ngài.

Bởi lẽ theo họ, ngày Sabat chỉ được chữa những bệnh nguy tử.

"Ngày Sabat được phép làm điều lành hay dữ; cứu mạng sống hay hủy hoại mạng sống?" (Lc 5,9).

Phép lạ của Đức Giêsu chính là câu trả lời (Lc 5,10).

Một buổi chiều năm 1953, nhiều nhân vật quan trọng cùng các phóng viên của các tờ báo lớn hồi hộp đợi chờ ở sân ga thành phố Chicago để chào đón bác sĩ Abbert Schweitzer, người được chọn nhận giải thương Nobel nhờ công trình thử nghiệm các vaccin chữa bệnh truyền nhiễm trên chính cơ thể của mình để phục vụ cho những thôn làng nghèo khổ nhất tại châu Phi.

 Khi xe lửa ngừng ở sân ga, một người cao lớn, râu dài và mái tóc đã ngả màu bước xuống. Máy ảnh chớp sáng liên tục. Các nhân vật quan trọng tiến lại bắt tay nồng nhiệt chúc mừng. Bác sĩ khiêm tốn mỉm cười cám ơn. Bỗng, ông giơ tay xin lỗi mọi người rồi lách vội qua đám đông, tiến đến chỗ một người đàn bà da đen đang loay hoay vất vả nặng nhọc với hai chiếc vali lớn nghèo nàn. Ông giúp bà một tay đưa hành lý lên một chiếc xe buýt, loại chỉ dành cho người bình dân.

Sau khi chiếc xe lăn bánh, ông trở lại chỗ đám đông. Một người trong đoàn tiếp đón đã thốt lên:

- Đây là lần đầu tiên tôi nhận được một bài giảng sống động về tình yêu thương.

Top