Suy niệm Lời Chúa: CN 20 Thường Niên C

Suy niệm Lời Chúa: CN 20 Thường Niên C

Các bài suy niệm CN 20 Thường Niên - C

Lời Chúa: Lc 1, 39 - 56

MỤC LỤC

1. Cảm Nghiệm Ơn Chúa
2. Đức Maria – Địa Chỉ Trên Cao
3. Theo Đức Mẹ Lên Trời
4. Lên Trời Với Mẹ & Lên Trời Với Mẹ TàPao
5. Mẹ Là Hoa Sen Giữa Đời
6. Xin Vâng
7. Maria Có Phúc Vì Đã Tin
8. Những Sứ Điệp Mẹ Dạy Tại La Vang
9. Kinh thánh mẫu La Vang

----------------------------------------------------------------------

1. Cảm nghiệm ơn Chúa - ĐTGM. Ngô Quang Kiệt

Nếu có ai hỏi: Làm thế nào để tiến bộ trên đường đạo đức, thay đổi nếp sống cũ, biết dấn thân mến Chúa yêu người hơn? Tôi xin thưa: điều quan trọng nhất khởi đầu cho một nếp sống mới là: cảm nghiệm được tình yêu Thiên Chúa trong đời mình. Khi đã nhận biết mình được Thiên Chúa yêu thương, ta sẽ không thể làm điều gì khác hơn là mong muốn đáp lại tình yêu ấy.

Tình yêu kêu gọi tình yêu. Tình yêu đáp trả tình yêu. Chúa Thánh Thần, nguồn tình yêu của Thiên Chúa, sẽ giúp ta nhận biết tình yêu Thiên Chúa và soi sáng thúc giục ta đáp lại tình yêu ấy.

Sau khi Đức Mẹ ngoan ngoãn nói lên lời “xin vâng”, Chúa Thánh Thần xuống tràn đầy tâm hồn Đức Mẹ. Đức Mẹ mở rộng tâm hồn đón nhận và để mặc Người hướng dẫn cuộc đời mình. Tứ đây, cuộc đời Đức Mẹ hoàn toàn biến đổi. Đức Mẹ trở nên một dụng cụ ngoan ngoãn trong tay Chúa Thánh Thần, hiến dâng trọn vẹn tâm hồn và thân xác để đáp lại tình yêu vô biên của Thiên Chúa.

Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy những tác động của Chúa Thánh Thần trên Đức Mẹ.

Tác động thứ nhất: sự vội vã.

Vội vã đây không phải là sự vội vàng hấp tấp. Cũng không phải là nôn nóng lo âu. Sự vội vã ở đây có nghĩa là sự nhiệt tình hăng hái. Cảm nghiệm được tình yêu Thiên Chúa trong tâm hồn, Đức Mẹ mau mắn, tha thiết muốn đáp trả. Nếp sống của cô thôn nữ Maria đã thay đổi. Từ một thôn nữ dịu dàng, sống êm đềm trong cuộc đời bình dị, Đức Mẹ giờ đây trở nên linh hoạt, nhanh nhẹn, hăng hái đền đáp lại Tình Chúa Yêu Thương. Từ một thôn nữ vui với công việc nội trợ, khép mình trong làng xóm, Đức Mẹ đã mở cửa ra đi. Sự mở cửa ra đi làm ta nhớ tới tác động của Chúa Thánh Thần trên các Tông đồ.

Tác động thứ hai: tâm tình tạ ơn.

Cảm nghiệm được tình Chúa thương yêu, lòng Đức Mẹ tràn đầy niềm cảm mến biết ơn. Niềm tri ân cảm tạ đầy ứ trong lòng chỉ chờ dịp tuôn ra thành lời. Cảm nghiệm về ơn lành vô biên của Thiên Chúa cũng là cảm nghiệm về sự thấp hèn bất xứng của mình. Hai cảm nghiệm song song đó càng nâng cao, càng đào sâu niềm tri ân cảm tạ. Cảm nghiệm ấy đã biến đổi Đức Mẹ, từ một cô gái kín đáo, âm thầm trở nên một thi sĩ, một ca sĩ lớn tiếng ca tụng Tình Yêu Thiên Chúa đối với kẻ nghèo hèn. Chúa Thánh Thần đã biến Đức Mẹ thành ngòi bút thi sĩ như lời Thánh vịnh: Tim tôi dâng ý thơ tuyệt diệu. Dệt bài ca dâng tiến Đức Vua. Lưỡi tôi tựa bút rung vạn điệu. Trong tay những thi nhân anh tài. Khi nghe bà Isave chào, Đức Mẹ đã ứng khẩu tán tụng Chúa bằng bài kinh ca ngợi tuyệt diệu.

Tác động thứ ba: thái độ chia sẻ.

Tình yêu Thiên Chúa bao la đã đổ vào tâm hồn Đức Mẹ tràn đầy niềm vui. Niềm vui thánh thiện và lớn lao đã thúc đẩy Đức Mẹ mau mắn lên đường đi thăm bà Isave. Đức Mẹ không đến để khoe khoang, nhưng để chia sẻ. Nhờ Đức Mẹ đến mà bà Isave và thánh Gioan Baotixita được chúc phúc. Đức Mẹ cũng đến để chúc mừng bà chị họ đã được Chúa đoái thương. Tâm hồn được Chúa chiếm hữu đã khiến Đức Mẹ trở nên quảng đại và hiệp thông, sẵn sàng chia vui sẻ buồn với những người chung quanh.

Tác động thứ bốn: dấn thân phục vụ.

Niềm tri ân cảm tạ, niềm vui thánh thiện thực sự sẽ không dừng lại ở những bài ca trên môi miệng. Cảm nghiệm về Tình Yêu Thiên Chúa trong trái tim sẽ mau chóng biến thành hành động. Sự đền đáp tình yêu sẽ thúc đẩy người được yêu dấn thân phục vụ trong những việc làm cụ thể. Chính vì thế Đức Mẹ đã không ngần ngại ở lại phục vụ bà chị họ trong ba tháng.

Mừng lễ Đức Mẹ lên Trời một cách có ý nghĩa nhất, đó là ta hãy noi gương Đức Mẹ: xin Chúa Thánh Thần đến tràn ngập tâm hồn ta như Người đã đến trong lòng Đức Mẹ, giúp ta con người được những ơn lành Chúa ban và giúp ta mau mắn đáp lại tình yêu thương đó.

Xin Đức Mẹ giúp chúng con biết ngoan ngoãn vâng theo ơn Chúa Thánh Thần soi sáng: để vội và ra đi, để hân hoan tạ ơn, để quảng đại chia sẻ và để dấn thân phục vụ anh em. Amen.

KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG

1. Bạn có cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa trong đời bạn không?
2. Sẵn sàng làm theo ơn Chúa Thánh Thần soi sáng, bạn có mong muốn điều này không?
3. Lên trời, dứt khỏi trần gian. Đây có phải là một bước nhảy vọt không? Hay chỉ là tiếp nối của quá trình từ bỏ chính mình trên trần gian?

2. Đức Maria: Địa chỉ trên cao - ĐGM. Vũ Duy Thống

Cách đây ít lâu, khi đọc báo hằng ngày, tình cờ tôi ghi nhận được một mẩu tin là lạ. Đó là mẩu bố cáo đăng ký địa chỉ trên cung trăng. Ai muốn đứng tên chủ quyền một thửa đất trên gương mặt chị hằng bảo đảm có bằng khoán giấy tờ công chứng đường hoàng, hãy mau mau đăng ký, chọn vị trí trên bản đồ và nộp tiền đầy đủ. Bảo đảm, chỉ vài ngày sau là được trao tận tay sổ hồng sổ đỏ, để cứ mỗi đêm trăng sáng là có quyền vác kính viễn vọng ra ngắm nghía chỉ trỏ giới thiệu với bạn bè về dự án tương lai địa chỉ trên cao của mình.

Thấy mẩu tin ngồ ngộ, tôi ghi nhận, và hôm nay lễ Đức Maria Mông Triệu, nghe vẳng bên tai bài hát “Như một vầng trăng tuyệt vời, muôn ngàn tia sáng lung linh chốn thiên cung” ca ngợi Đức Maria, bỗng dưng nhớ lại và liên tưởng: mỗi tín hữu cũng có một địa chỉ trên cao, địa chỉ ấy mang tên Maria.

1. Đức Maria: một địa chỉ thiết định cho lòng tin.

Đây không phải là điều huyền hoặc do trí tưởng tượng con người bịa ra trong một giờ cao hứng, đây cũng không phải là sản phẩm mang nặng cảm tính do lòng đạo đức của giới lớp bình dân, đây càng không phải là do nhất trí đồng ý giơ tay tán thành theo kiểu vào hùa mà không cần biết đến có tự do hay không.

Không phải thế, mà là kết quả suy tư lâu dài tìm kiếm của đời sống Giáo Hội. Trước năm 1950, người ta có quyền bán tín bán nghi, tin hay không tin cũng chẳng hề hấn gì, như thánh Tôma tiến sĩ; nhưng kể từ ngày lễ Các Thánh năm 1950, khi Đức Giáo Hoàng công bố sự kiện Đức Maria Mông Triệu như một tín điều, người ta không còn có thể dửng dưng được nữa, mà nhất thiết phải reo lên vui mừng, vì đã sáng tỏ: trên cao, Đức Maria chính là địa chỉ của lòng tin Công Giáo.

Thật vậy, Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, nên không thể chịu hậu quả của Tội nguyên tổ là phải chết. Mẹ trọn đời Đồng Trinh nên cứ lý cũng trọn đời trinh nguyên tồn tại. Mẹ cung cấp chất liệu xác thân cho Ngôi Hai Thiên Chúa bước xuống đồng hành với con người trong kiếp phận loài người, thì khi Phục Sinh về trời vinh quang, Thiên Chúa cũng giữ gìn cho Mẹ mình thoát khỏi cảnh hư nát thân xác. Mẹ là Đấng đầy ơn phúc, nếu đã được Thiên Chúa yêu thương gìn giữ từ thuở đời đời bằng đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội, thì cũng được Thiên Chúa giữ gìn cho đến muôn đời bằng đặc ân Mông Triệu tuyệt diệu hơn mọi người trần.

Cách khác, Mẹ Hồn Xác Lên Trời là một ngôn ngữ mang tính dấu chỉ dễ đọc của một địa chỉ trên cao, vốn đã có sẵn trong mầu nhiệm Phục Sinh của Đức Kitô.

2. Đức Maria: một địa chỉ thiết thân của đời tín hữu.

Ngày nay có thể có người nghĩ rằng: Đức Mari Mông Triệu chỉ là một tín điều, nghĩa là một điều được Giáo Hội xác lập như đối tượng phải tin; lại nữa, cũng chỉ được định tín cách nay chưa lâu, mới từ năm 1950, có chi mà quan trọng?

Giữa cộng đoàn, xin được cùng với Giáo Hội nhắc lại rằng: đây không phải là chuyện thuần tuý quy ước, mà đúng là chuyện thiết thân với mọi con người. Khi gọi một chiếc xe là “xe máy” thì nó là “xe máy” dù chẳng có chút máy móc nào mà chỉ là “xe đạp”. Đó là quy ước. Thế nhưng, khi tín điều thiết định thì khác, vì ở đó cả vận mệnh đời sống của những kẻ tin cũng được định hình theo.

Đức Maria về trời, nhưng không về với đôi tay trắng, mà là nặng trĩu vận mệnh của cả Giáo Hội, Đức Kitô là Đầu, mà vinh quang của Đầu tiến đến đâu thì vinh quang của Thân Mình cũng tỏ hiện đến đó, nhưng qua việc Đức Maria về trời, tín hữu nhận thấy rõ hơn vận mệnh đời mình.

Mẹ là người đi đầu cho ta được tiếp bước. Mẹ được đưa về trời là tiền đề cho lòng tin người tín hữu: nếu sống như Mẹ, họ cũng sẽ được về trời với Mẹ. Mẹ như người đi trước cho ta được theo sau. Mẹ được đưa về trời là tiền đề cho lòng tin người tín hữu: nếu sống như Mẹ, họ cũng sẽ được về trời với Mẹ. Mẹ như người đi trước cho ta được theo sau. Mẹ được đưa về trời là khuôn mẫu cho niềm hy vọng: bên kia địa chỉ trần thế này là một địa chỉ trên cao của cuộc sống phong phú đời đời. Mẹ là người đi mau cho ta được níu kéo dắt dìu. Mẹ về trời xác lập một hướng đi cho lòng yêu mến: yêu trung thành hôm nay sẽ được dẫn tới bến bờ yêu thương tinh ròng vĩnh phúc. Thế đó, Đức Maria địa chỉ trên cao thiết thân cho mệnh đời tín hữu.

3. Đức Maria: một địa chỉ thiết thực cho mỗi cảnh đời.

Vấn đề được đặt ra ở đây không chỉ là chuyện hiểu biết và tin tưởng, nghĩa là dừng lại trong nhận thức, cho dẫu đó là bước đầu không thể thiếu được, nhưng quan trọng hơn, là hỏi xem địa chỉ trên cao kia có để lại âm hưởng gì trong đời sống hằng ngày? Có một bài hát “Kinh Tin Kính” kết thúc bằng câu quyết tâm “Tin những gì Hội Thánh dạy con”. Tốt lắm, nhưng nghe sao vẫn cứ ngờ ngợ, tin tất cả mà không lo chuyển hoá niềm tin vào cuộc sống thiết thực, thì tự nó đã hàm chứa một nguy cơ của sự cả tin. Giống như một cha sở cử hành Bí tích Xức Dầu cho một nữ bệnh nhân tân tòng trọng tuổi, với những công thức tuyên tín dài dòng, bệnh nhân ấy trong cơn đau đớn đã thốt lên: “Cha nói thánh tướng nào con cũng tin cả”. Thành thử, hôm nay, khi tuyên xưng Đức Maria hồn xác về trời chính là lúc ta phải nỗ lực tổ chức xây dựng đời sống nơi địa chỉ trần thế sao cho phù hợp tương thích với địa chỉ trên cao mà ta tin yêu hy vọng.

Làm sao có thể về trời thanh nhàn khi cuộc đời này chưa thanh sạch tâm hồn, chưa thanh bạch nếp sống, chưa thanh luyện ý chí, chưa thanh thoát tư duy, chưa thanh cao tình cảm, chưa thanh thản nỗi đau đời và chưa thanh thoả nhiệm vụ người người với nhau? Làm sao có thể về trời thênh thang khi cuộc sống hôm nay vẫn còn bận bịu bỏ neo nơi những khuynh hướng đam mê sùng bái, như là dục vọng buông lơi lòng tham không đáy hay quyền bính vô độ? Và làm sao có thể về trời với Mẹ khi ta hằng ngày vẫn còn gặp mình trên những lo toan tính toán làm ăn không chỉ dừng lại ở mức “lương thực hằng ngày” “cầu vừa đủ xài” của Kinh Lạy Cha, mà còn mong có mọi sự nhiều thêm nữa, trừ một sự là có điểm dừng? Muốn có địa chỉ trên cao, hãy tích cực đăng ký xây dựng ngay từ địa chỉ trần thế này.

Qua một bài báo về kỹ thuật hàng không, được biết rằng người ta đang tính tới chuyện bay cao bay xa và bay nhanh hơn. Điều này đòi hỏi phải giải quyết ba thông số kỹ thuật: giảm nhẹ thân tàu, tăng cường sức đẩy động cơ và trang bị bộ phận định hướng tốt. Bất giác tôi nghĩ đến chuyến bay đời người về địa chỉ trên cao, cũng cần trút nhẹ lo toan, gia tăng ơn thánh, và nỗ lực định hướng theo gương Đức Mẹ. Như vậy, chuyến bay ấy chắc chắn sẽ cao xa nhanh an toàn. Chúc mọi người luôn biết dâng cao tin yêu hy vọng, để làm quen với địa chỉ trên cao ngay từ cuộc sống xem ra còn nhiều lũng thấp hôm nay.

Đức Maria địa chỉ trên cao, dạy cho con biết qua bao tháng ngày, biết đường sống thánh từ nay, ngày mai sẽ được thẳng bay về trời.

3. Theo Đức Mẹ lên trời - ĐGM. Bùi Tuần

Sắp đến lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời. Lên Trời là lên thiên đàng. Mẹ Maria lên trời là một sự kiện đầy hân hoan. Sự kiện vui mừng này gợi lên trong chúng ta khát vọng chính chúng ta cũng được lên trời.

Nhưng, để theo Đức Mẹ lên trời, ta không thể tự mình lên được. Ta phải tuân theo chỉ dẫn của Mẹ. Chỉ dẫn của Mẹ rất đơn sơ: Hãy sống vâng phục thánh ý Chúa (Lc 1,18). Thánh ý Chúa về ta là thế nào? Tôi thiết nghĩ: Trong một nơi đặt truyền giáo là ưu tiên như tại đây, thì thánh ý Chúa về ta là lời Chúa Giêsu truyền dạy các môn đệ Người, trước khi Người về trời:“Các con hãy là chứng nhân của Thầy tại Giêrusalem... cho đến tận cùng trái đất” (Cv 1,8).

Lời truyền dạy đó phải được coi là rất cần hiện nay. Nó phải được áp dụng một cách sống động. Nghĩa là đối với mỗi người chúng ta, ai cũng phải làm chứng về Chúa tại nơi mình đang sống, trong những hoàn cảnh cụ thể của cuộc sống mình. Làm chứng cho Chúa tại nơi mình sống phải được coi như một nhiệm vụ sống còn. Vì thế tôi thường nghĩ: “Làm chứng cho Chúa” tại đây lúc này là con đường tôi phải đi, để được lên trời với Đức Mẹ.

Với ý nghĩ đó, tôi xin phép chia sẻ vài suy tư, để xét mình, nhân dịp mừng lễ Mẹ lên trời.

Làm chứng cho Chúa

Làm chứng cho Chúa là làm chứng cho Chúa Giêsu. Chúa Giêsu phán: “Các con hãy là chứng nhân của Thầy” (Cv 1,8). Làm chứng cho Chúa Giêsu là làm chứng Người là Đấng Cứu thế. Người cứu độ nhân loại bằng chịu khổ hình và sống lại. Phúc Âm ghi rõ nội dung làm chứng: “Bấy giờ Người mở trí cho các môn đệ hiểu Kinh Thánh, và bảo: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại, và phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính các con là chứng nhân của những điều này” (Lc 24,45-48).

Chắc chắn chúng ta có làm chứng cho Chúa Giêsu theo chứng từ trên đây. Làm chứng như thế cũng đã là việc tốt. Nhưng điều tốt hơn, mà mục vụ và truyền giáo mong muốn nơi ta, là chúng ta làm chứng Chúa Giêsu đã và đang cứu độ ta, trong chính cuộc sống cụ thể của ta, một cuộc sống có vô vàn phức tạp. Hơn nữa, ta cũng làm chứng rằng: chính ta cũng đã và đang cộng tác với Chúa Giêsu trong việc cứu độ những người xung quanh, cả đồng bào ta.

Hôm nay, nếu tôi và nhiều người khác biết sám hối, bỏ được tội lỗi, trở về đàng lành, giải quyết được nhiều vấn đề, thì chính là nhờ ơn cứu độ của Chúa, Đấng đã chịu nạn và phục sinh cho tôi và cho mọi người. Tin Mừng qui chiếu vào hiện tại, vào hôm nay, vào cuộc sống và vấn đề của chúng ta. Tôi có kinh nghiệm như vậy. Những bước đường làm chứng một cách cụ thể như thế sẽ không dễ dàng. Nhưng chúng ta sẽ thực hiện được nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần.

Với sức mạnh của Chúa Thánh Thần

Khi sai các tông đồ đi làm chứng, Chúa Giêsu đã hứa: “Các con sẽ nhận được sức mạnh của Chúa Thánh Thần” (Cv 1,8).
Kinh nghiệm cho tôi hiểu lời đó thế này: Chúa Giêsu cứu độ thường đến với ta qua sức mạnh của Chúa Thánh Thần. Sức mạnh ấy được thể hiện nhiều cách, nhất là ơn đổi mới tâm hồn.

Chẳng hạn, trước đây có những người dễ chạy theo những thú vui hưởng thụ thế gian, thì nay họ trở thành dửng dưng với những thứ đó, để hăng say chìm đắm trong sự bình an của ơn Chúa hiện diện. Trước đây, có những tính tình rất tự phụ tự mãn, coi như đã ximăng-hoá rất vững trong chất kiêu căng, nhưng nay họ trở thành khiêm tốn nhã nhặn, từ các suy nghĩ, đến các cử chỉ thái độ và lời nói.

Các đổi mới như thế thường rất sâu xa, nhưng lại rất âm thầm. Nơi từng cá nhân, nơi cả một tập thể. Tôi coi những đổi mới như thế là sức mạnh của Chúa Thánh Thần.

Nhiều khi, nhìn thấy những sự lạ lùng mà Chúa Thánh Thần đã và đang thực hiện tại đây trong các tâm hồn giữa những hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, tôi có cảm tưởng công việc Ngôi Lời nhập thể vẫn đang tiếp tục. Rất lặng lẽ, rất ẩn dật, nhưng Chúa Thánh Thần đang đưa ơn cứu độ vào lịch sử từng người và từng địa phương.

Chính tôi đã cảm nghiệm được sự kiện đó. Chúa hiện diện trong đời tôi, nhất là trong những giai đoạn tăm tối nhất. Người hiện diện để ủi an, để nâng đỡ, để soi sáng, để thứ tha, để chia sẻ, để cải hoá, để thanh luyện.

Từ kinh nghiệm bản thân, tôi có thể tiên đoán được sự chuyển biến tốt của lịch sử đang diễn ra âm thầm, qua những đổi mới các tâm hồn, do sức mạnh của Chúa Thánh Thần. Tôi càng có lý để tin điều đó, khi nghĩ đến sự Đức Mẹ đang đồng hành với chúng ta trên đường truyền giáo.

Nhờ Mẹ Maria cầu bầu

Trên thánh giá, Chúa Giêsu đã trối Đức Mẹ cho thánh Gioan: “Này là mẹ con” (Ga 19,26). Tôi coi lời trối quí giá đó cũng dành cho mọi người sẽ được sai đi làm chứng cho Chúa. Xin tạm bỏ qua lý thuyết cắt nghĩa lời đó. tôi chỉ xin dựa vào kinh nghiệm. Kinh nghiệm làm chứng điều này: Đức Mẹ giữ một địa vị rất quan trọng trong việc chúng tôi làm chứng cho Chúa.
Nhiều người biết Đức Mẹ, trước khi biết Chúa. Nhiều nơi cầu nguyện với Đức Mẹ, trước khi cầu nguyện với Chúa. Đức Mẹ là nơi ẩn náu của những ai tội lỗi, là nguồn an ủi cho những ai lo buồn. Đặc biệt, Đức Mẹ là hy vọng của những ai bé nhỏ, mọn hèn.

Riêng với những người làm chứng cho Chúa, Đức Mẹ dạy cho họ cách riêng tinh thần khiêm tốn, khó nghèo. Bởi vì, để làm chứng cho Đấng cứu thế là Đấng rất khiêm tốn, khó nghèo, người ta không thể phản chứng bằng đời sống của mình trái ngược với khó nghèo khiêm tốn.

Hơn nữa, Chúa chỉ ban ơn biết làm chứng về Chúa cho những ai có tinh thần khiêm tốn. Như lời Chúa Giêsu đã nói với Chúa Cha: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn. Vâng lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha” (Lc 10,21). Người sống bé mọn với Chúa, luôn là người sống bé mọn với Đức Mẹ và với Hội Thánh của Chúa.



Trên đây là một thoáng nhìn về con đường tôi theo Mẹ lên trời. Tôi thấy rõ tôi không đi một mình. Chúng tôi đi với nhau, trong tình hiệp thông và phấn đấu, luôn tìm vâng phục thánh ý Chúa, để làm chứng cho Đấng Cứu độ. Người là Tin Mừng cho mọi người. Loan báo Tin Mừng, sống Tin Mừng là con đường Mẹ đã đi để lên trời. Con cái Mẹ cũng theo Mẹ mà đi trên con đường đó, để về trời.

4. Lên trời với Mẹ Tàpao (hướng dẫn cung nghinh Mẹ Tàpao) - PM. Cao Huy Hoàng

1. Lên núi với Mẹ

Lạy Mẹ Maria Tàpao, chúng con là các bà Mẹ Công Giáo hôm nay tập trung về tôn vinh Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Nhân Loại, Mẹ Giáo Phận chúng con, Mẹ của Hội các Bà Mẹ Công giáo chúng con, mẹ của mỗi người chúng con.

Chúng con muốn cung nghinh Mẹ, từ chân núi đến linh đài, để cùng Mẹ đi hết đoạn đường sứ mệnh của chúng con từ hành trình dương thế đến quê hương thiên quốc. Chúng con tin rằng: Mẹ đã đi qua con đường sứ mệnh trong đau thương và nước mắt, nhưng với lòng yêu mến, phó thác và dũng cảm kiên cường.

Bên Mẹ, chúng con tin tưởng ký thác cuộc đời của chúng con cho Mẹ.

Trong tâm tình ấy, chúng con xin cung nghinh Mẹ, để được noi gương Mẹ đi hết đoạn đường đời. Xin Mẹ giúp chúng con và cùng chúng con lên núi thánh.

2. Xin vâng như Mẹ

Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã bắt đầu đi con đường trần thế, bằng tâm tình người con ngoan bé nhỏ của ông bà Gioakim và Anna, bằng đời sống đơn sơ, yêu mến, vâng lời Cha Mẹ. Rồi Mẹ lớn lên như hoa đồng nội trong tình thương của Cha Mẹ và Thiên Chúa.

Khi Chúa muốn chọn Mẹ để Ngài thực hiện chương trình cứu rỗi của Ngài, Mẹ cũng đã bằng lòng xin vâng để ý định Thiên Chúa được viên thành.

Lạy Mẹ Maria, cuộc đời của chúng con mãi khát khao được tâm tình đơn sơ mến yêu và xin vâng như Mẹ trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời, để ý Chúa được thực hiện nơi mỗi người chúng con. Xin Mẹ giúp chúng con bước đi trong tinh thần xin vâng như Mẹ.

3. Tin tưởng phó thác nơi Mẹ

Lạy Mẹ Maria, chúng con muốn Xin Vâng như Mẹ suốt cuộc đời, và chúng con tin mẹ hiểu rõ chị em chúng con đã bằng lòng xin vâng để chấp nhận:

-Là những người mang thân phận liễu yếu đào tơ mong manh như mẹ,

-Là những người mang trọng trách nặng nề là nối tiếp công cuộc sáng tạo qua việc mang nặng đẻ đau để sinh ra con người cho Thiên Chúa,

-Là những người chấp nhận vùi chôn cuộc sống mình, sức khỏe, sắc đẹp và hiện tại của mình để có cuộc sống, có sức khỏe, sắc đẹp và tương lai cho con cái,

-Là những người suốt đời được sống trong tinh thần cho đi hơn là nhận lãnh….

-Là những đứa con của Mẹ rất thánh, cũng là những người em của một bà chị rất thánh. Và là Mẹ hay là chị, thì Mẹ Maria đều cảm thông sâu sắc đến nỗi lòng của mỗi chị em chúng con.

Vâng, chúng con tin như thế, vì Mẹ đã từng đi qua những đoạn đường chúng con đang đi. Mẹ đã kết thúc, và chúng con đang bắt đầu. Chúng con xin dâng lên mẹ tất cả buồn vui cuộc sống chúng con, trong chuỗi mân côi, chuỗi đời Mẹ đồng hành với Ngôi Lời Thiên Chúa.

4. Xin được đức khiêm nhường.

Lạy Mẹ Maria, Đức khiêm nhường thật cần thiết, thật cao cả, thật quý báu. Vì chính Đức Khiêm nhường có sức mạnh vô song tiêu diệt tà thần kiêu ngạo. Ngôi Hai Thiên Chúa khiêm nhường chấp nhận làm trở nên bào thai trong lòng cô thôn nữ. Mẹ Maria khiêm nhường chấp nhận làm tôi tá của Thiên Chúa và để Thiên Chúa thực hiện theo ý Ngài.

Đức Khiêm Nhường của Ngôi Hai con Thiên Chúa và của Mẹ Maria đã khởi đầu một chương trình cứu thế mà ma quỷ phải kinh khiếp, một chương trình khiêm nhường chiến thắng kế hoạch kiêu căng của chúng. Đường Con Chúa đi, đường Mẹ đi đã bắt đầu bằng sự khiêm nhường.

Trong Đức Khiêm Nhường ấy có ẩn chứa đầy đủ cả ba nhân đức tin cậy mến: Vì khiêm nhường, nên tin tưởng, vì khiêm nhường nên phó thác, và vì khiêm nhường nên đức mến tỏa ra như hương thơm.

Trong cuộc đời làm vợ, làm Mẹ, Đức Khiêm nhường thật cần thiết để bảo đảm hạnh phúc gia đình, để nêu gương sáng đạo đức cho con cái. Xin cho chúng con cũng biết sống đời khiêm nhường là tin tưởng Chúa , là phó thác trong tay Chúa , là yêu mến Chúa luôn luôn.

5 Xin được lòng yêu người.

Lạy Mẹ Maria, yêu người là mong cho người được hạnh phúc. Mẹ biết Mẹ đang được diễm phúc mang thai ngôi Con Chúa. Và Mẹ tin Ngôi Hai, Con Thiên Chúa chính là hạnh phúc thật, quà tặng hạnh phúc từ trời cao gửi đến. Vì thế, Mẹ vội vã lên đường thăm Ysave chị họ, để chị Ysave cũng được đón lấy Tin mừng là Ngôi Con Chúa.

Lạy Mẹ Maria, Yêu người là mang lại cho người hạnh phúc, đó cũng là thao thức, là ước muốn, là thiện chí, của chị em chúng con. Nhưng tiếc là, trong cuộc đời đã đi qua, chúng con đã lầm tưởng tiền bạc là hạnh phúc, sắc đẹp là hạnh phúc, sức khỏe là hạnh phúc, mà chúng con quên rằng, hạnh phúc mà chúng con mang đến cho người phải là hạnh phúc thật. Hạnh phúc ấy, chính là Chúa Giêsu.

Hôm nay trên đường đi với Mẹ, chúng con bỗng giật mình nói khẽ, chúng con đã sai lầm khi yêu, chúng con đã vụng về khi cho đi, vì chúng con chưa mang Chúa đến cho chồng cho con cho bạn bè cho thế giới. Lòng yêu người của chúng con phải là mang Chúa đến với người. Xin Mẹ Maria giúp chúng con biết yêu người như Mẹ, vì nhờ tình yêu, mà Mẹ luôn đẹp tươi, mẹ đáng chúc tụng, mẹ tỏa ngát hương thơm.

6. Xin cậy trông nơi mẹ

Lạy Mẹ Maria, Đức Khiêm Nhường và Lòng Yêu Người, là hai điều khấn xin của chị em chúng con trong lần kính viếng Mẹ và cung nghinh Mẹ lần nầy. Chỉ có khiêm nhường và yêu người chúng con mới trở nên giống Chúa, nên giống Mẹ và xứng đáng là những người Mẹ Công Giáo. Chỉ có khiêm nhường và yêu người, chúng con mới có chiếc chìa khóa kỳ diệu vạn năng để mở ra cho gia đình chúng con cửa ân sủng của Thiên Chúa. Và hơn thế nữa, chỉ có khiêm nhường và yêu người, chúng con có thể có đủ sức mà kiên trì với ơn gọi là Vợ, làm Mẹ trong cuộc đời này.

Mẹ biết đó, bao chị em chúng con lỡ lầm làm tan vỡ hạnh phúc gia đình, cắt đứt mối giây hôn phối thánh thiện chỉ vì không đủ lòng khiêm nhường, không đủ đức yêu người. Mẹ biết đó, bao gia đình chúng con đang khủng hoảng từng ngày, chỉ vì không ai chịu khiêm nhường mà từ bỏ cái tôi kiêu căng của mình trong một cuộc sống chung có mình có ta, có ta có mình. Mẹ biết đó, bao nhiêu đêm dài chúng con buồn phiền vì chúng con đã yêu thương con cái và chỉ lo cho con cái học hành, đỗ đạt , nhà cửa phương tiện đầy đủ, mà quên lo gieo mầm đức tin cho con cái.

Trên đường đi với Mẹ hôm nay, chúng con mới hiểu ra mình đã bao năm rồi lạc bước. Nhưng vững tin nơi Mẹ, Mẹ là nguồn cậy trông của chúng con. Xin Mẹ ban ơn dắt chúng con về.

7. Cùng Mẹ lên trời

Lạy Mẹ Maria Tàpao, chúng con cùng đi với Mẹ lên núi Tàpao. Dẫu sức nặng của thân xác phàm trần trì lôi chúng con xuống, chúng con vẫn cố gắng hết mình để vươn lên, vì yêu mến mẹ, vì cần có Mẹ. Cho dù lời réo gọi của những đam mê lấn chen tiếng hát, tiếng đọc kinh của chúng con, chúng con cũng đã cầm lòng cầm trí để hướng lòng lên với Mẹ.

Quả thật, ý hướng vươn lên lúc nào cũng khó khăn hơn buông xuôi tuột dốc. Vì thế, mà chúng con hiểu được mầu nhiệm cứu chuộc của Chúa Giêsu Con Mẹ khi vác Thánh Giá lê từng bước chân nặng nề lên đồi cao Cal-vê.

Chúng con xin dâng cho Mẹ những hy sinh nhỏ bé, chẳng đáng vào đâu của chúng con, và xin Mẹ chuyển cầu cho chúng con lời khấn xin muôn ơn cần thiết, để chúng con mỗi ngày được vươn lên cùng Mẹ, vươn lên cùng Chúa Giêsu, con Mẹ, trên núi Tàpao nầy, hình bóng của núi Cal-vê một chiều tử nạn.

Rồi từ núi thánh Calve của những ngày đời khổ đau lên đến đỉnh điểm, chúng con tin rằng Mẹ sẽ đưa chúng con về trời với Mẹ, hưởng nguồn vui nguồn hạnh phúc thiên thu trong Nước của Thiên Chúa, nơi dành cho những ai noi gương Mẹ mà kết hiệp cùng Chúa Giêsu trong cả cuộc đời. A men.

5. Mẹ là hoa sen giữa đời - Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Có lẽ không có loài hoa nào vừa bình dị, vừa cao sang, vừa gần gũi lại rất thanh khiết cao quý cho bằng hoa sen Việt Nam. Cây sen tươi đẹp, hoa sen xinh tươi, thơm ngát, thanh tao nhưng lại rất gần gũi với đời sống người dân Việt Nam. Gần gũi đến nỗi người Việt Nam nào cũng biết nó, cũng yêu quý nó. Gần gũi đến nỗi người ta thi vị nó, nhân cách hoá nó như là tâm hồn của một con người. Một tâm hồn trong sáng, thanh khiết giữa bùn nhơ tội đời.

“Trong đầm gì đẹp bàng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chằng hôi tanh mùi bùn”.

Lời ca dao thật nhẹ nhàng dẫn dắt người nghe về vẻ thanh tao của một loài hoa dân dã, bình dị để gợi mở về hình ảnh người nông dân lam lũ quanh năm nơi đầm lầy nước đọng nhưng tấm lòng lại thanh cao như loài hoa sen.

Ngay từ hai câu đầu tác giả khẳng định về vẻ đẹp của loài hoa sen: “Trong đầm gì đẹp bằng sen – Lá xanh, bông trắng lại chen nhị vàng”. Quả thực, ở giữa đầm lầy thì bông sen đẹp nhất. Cây sen được nổi lên với những cánh lá xanh nhô lên mặt nước như những cái dù xinh xắn. Bông sen mở cánh trắng muốt sáng lên dưới nắng mặt trời, toả hương ngào ngạt từ nhị hoa vàng. Tất cả tạo lên một bức tranh thôn quê bình dị, yên hàn. Thế nhưng, tác giả dường như không dừng lại ở việc ngắm đoá hoa sen một cách chung chung hay ở đàng xa, mà dường như tác giả nâng niu từng lá sen xanh, chỉ từng bông sen trắng, đếm từng nhị sen vàng. Có như vậy, tác giả mới có thể nói lên rằng:

“Nhị vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.

Lời kết tác giả như muốn lội ngược dòng khi tác giả thi vị hoá cây sen thành nét đẹp của tâm hồn con người. Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Từ đây, cây sen đã trở thành biểu tượng của tâm hồn trong sáng, hiền lành của người nông dân chân lấm tay bùn Việt Nam. “Gần bùn” ở đây chính là môi trường tiếp xúc của sen hay nói đúng hơn chính là xã hội phong kiến bất công bấy giờ có quá nhiều những tham nhũng, dơ bẩn, ô uế. Tuy vậy mà bông sen vẫn rực rỡ, sáng ngời, toả ánh hào quang, không hề dơ bẩn. Mà ngược lại nhờ những môi trường xung quanh ấy mà sen càng thêm đẹp, làm tăng sự thanh cao.

Bài ca dao trên là một bài thơ hay. Chỉ bằng những câu từ mộc mạc, giản dị kèm theo thể thơ lục bát bình dân của truyền thống dân tộc Việt Nam, đã làm nổi bật lên hình ảnh nên thơ của người nông dân Việt Nam chân lấm tay bùn nhưng tâm hồn lại thanh cao trong sáng. Họ sống giữa bùn nhơ nhưng không để lòng mình vướng bận những tham sân si giòng đời. Họ sống giữa đầm lầy tội lội nhưng không để lòng mình ngụp lặn trong đam mê tội đời.

Hôm nay chúng ta mừng lễ Mẹ Hồn Xác về trời. Mẹ Maria chính là một đoá hoa đẹp nhất trần gian. Nhìn vào cuộc đời Mẹ, chúng ta thấy một Maria trong trắng dịu dàng. Một Maria đoan trang mực thước. Một Maria bác ái bao dung. Một Maria nữ tỳ được Chúa yêu thương và chúc phúc. Mẹ luôn giữ lòng thanh khiết giữa bùn nhơ tội đời. Người ta nói Mẹ được ơn Vô Nhiễm ngay tứ lúc trinh thai, nhưng điều quan yếu là Mẹ đã giữ được vẻ thanh khiết vẹn toàn đó giữa môi trường đầy những cám dỗ tội lỗi, đầy những thói đời xấu xa. Mẹ đã thắng mọi cám dỗ để có thể toả ngát hương thơm giữa trần đời. Mẹ là người phụ nữ đẹp rạng ngời giữa muôn ngàn người phụ nữ, tựa như bông sen đẹp lộng lẫy giữa đầm lầy. Tâm hồn Mẹ lại càng thanh cao, thanh cao đến nỗi hoàn toàn xứng đáng cho Con Chúa Trời ngự trị. Mẹ hoàn toàn xứng đáng với lời giới thiệu: “Trong đầm gì đẹp bằng sen”. Mẹ xứng đáng là đoá sen không phải là vì nét đẹp kiêu sa mà là vì nét đẹp tâm hồn “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.

Mẹ đã được Chúa đưa cả hồn và xác về trời như là phần thưởng xứng đáng cho những gì Mẹ đã dâng tặng cho Chúa và cho đời. Cuộc đời Mẹ hoàn toàn thanh sạch dành trọn vẹn cho Chúa. Cuộc đời Mẹ luôn toả hương bác ái yêu thương cho tha nhân. Mẹ đã sống một cuộc đời như đoá sen dâng hiến cho trần gian trong sự khiêm nhu của người Nữ Tỳ xin được làm mọi sự vâng theo thánh ý nhiệm màu.

Nguyện xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa cho mỗi người chúng ta biết gì giữ nét đẹp cao quý nơi phẩm giá làm người và làm con Chúa của chúng ta. Xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta luôn được hồn an xác mạnh, ơn thánh dư đầy để phụng sự Chúa trong mọi người như Mẹ. Amen

6. Xin vâng - Lm. Anphong Trần Đức Phương

Hôm nay hợp cùng toàn thể Giáo Hội chúng ta mừng Mẹ Maria, Mẹ thân yêu của chúng ta, sau cuộc đời vất vả trần gian, được đưa cả Hồn và Xác lên trời mà thân xác không phải “trở về tro bụi” như mọi người chúng ta.

Thiên Chúa đã cho Mẹ được không mắc Nguyên Tội (tội Tổ Tông Truyền). Mẹ hoàn toàn trong sạch khỏi tội Nguyên Tội và mọi vết nhơ tội lỗi (Khởi Nguyên 3:15): “Mẹ Đầy Ơn Phúc.” (Luca 1:28). Vì thế qua cuộc đời đau khổ trần gian Thiên Chúa đã đưa Mẹ cả Hồn và Xác lên trời. Còn chúng ta vì vướng mắc Nguyên Tội (được thanh tẩy qua Bí Tích Rửa Tội ), khi chết, thân xác phải trở về cát bụi và chờ ngày Tận Thế, nếu chúng ta sống cuộc đời xứng đáng, xác chúng ta sẽ sống lại và hợp nhất với Linh Hồn và được thưởng công trên Nước Trời. (Câu cuối kinh Tin Kính: Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại, tôi tin hằng sống vậy. Amen).

Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội được mừng vào ngày 08/12 hàng năm. Tín Điều Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội đã được tuyên bố ngày 08 /12/1854, và 4 năm sau khi hiện ra tại Lộ Đức (từ ngày 11/2 đến ngày 16/7/1958), Đức Mẹ đã nói với Thánh Nữ Bernadetta “Ta là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội”.

Còn Tín Điều Đức Mẹ Linh Hồn và Xác Lên Trời đã được long trọng tuyên bố vào ngày 01 tháng 11 năm 1950 do Đức Giáo Hoàng Piô XII. Mẹ Lên Trời là niềm hy vọng lớn lao cho các con cái của Mẹ sau cuộc đời vất vả sống Đức Tin ở trần gian này.

Là con cái của Mẹ, chúng ta vui mừng tạ ơn Chúa đã đưa Mẹ cả Hồn và Xác lên Trời. Chúng ta cũng xin Chúa cho chúng ta biết noi gương Mẹ luôn thưa lời “Xin Vâng” theo Thánh Ý Chúa trong mọi hoàn cảnh khổ đau của cuộc sống trần gian, mà không bao giờ phàn nàn trách Chúa, không bao giờ phàn nàn phiền trách vợ hay chồng, cha mẹ hay con cái, hay người chung quanh chúng ta.

Xin cho chúng ta biết noi gương Mẹ: “Xin Vâng” khi Sứ Thần truyền tin và nhận ra đó là Thánh Ý Chúa; “Xin Vâng” về chung sống với Thánh Giuse trong cuộc sống khó nghèo; “Xin Vâng” khi gần đến ngày sinh con mà phải theo Thánh Giuse đi đường xa về Belem; “Xin Vâng” khi phải sinh con trong hang đá bò lừa hôi hám và thiếu thốn mọi sự cần thiết; “Xin Vâng” khi phải ẵm con thơ theo Thánh Giuse đi đường xa, qua sa mạc khô cằn để trốn sang Ai Cập, đất khách quê người, hoàn toàn xa lạ mọi sự, từ tiếng nói đến cuộc sống; “Xin Vâng” để ẵm con về lại quê hương và sống cuộc đời âm thầm, khó nghèo tại Nagiarét; “Xin Vâng” và vui vẻ xin vâng, cả khi nhìn thấy Con vô cùng yêu quý của mình bị chống đối, ghét bỏ, thù hận, bị đưa ra tòa buộc tội bất công và phải chấp nhận chết khổ nhục trên Thập Tự Giá!

Xin Mẹ dạy chúng ta hiểu được đầy đủ ý nghĩa hai tiếng “Xin Vâng” và luôn vui vẻ thưa với Chúa hai tiếng “Xin Vâng” trong mọi khổ đau, mọi hoàn cảnh khó khăn của cuộc đời, vượt qua sa mạc trần gian để tiến về Hứa Địa là quê hương thật Nước Trời.

7. Maria có phúc vì đã tin... - Lm Gioan Nguyễn Văn Ty SDB

Bà Ê-li-sa-bét đã lên tiếng ngợi khen người em họ Maria rằng: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em”. Tôi vẫn tự hỏi: nội dung niềm tin của Maria đặt nơi Lời Chúa hệ tại điều gì?

Qua vị sứ thần, Maria có lẽ chỉ biết cách mơ hồ rằng Thiên Chúa đang muốn thực hiện nơi mình một điều gì đó kỳ diệu lắm. Maria chắc cũng không nắm được cách chi tiết việc kỳ diệu đó cụ thể là gì: thụ thai mà vẫn khiết trinh, trở thành Mẹ Thiên Chúa, được vô nhiễm nguyên tội, hay được lên trời cả hồn xác…? Qua bài ca ngợi khen (Magnificat) chúng ta được hé mở cho thấy, đối với Maria, những điều gì đó kỳ diệu chỉ có giá trị vì chứng minh một điều là “lòng thương xót của Thiên Chúa thật vô biên”. Quả vậy, tư tưởng “Lòng thương xót Chúa” là điệp khúc xuyên suốt trong bài ngợi ca: “Phận nữ tì hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới… Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót… Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Ap-ra-ham, và cho con cháu đến muôn đời.”

Phải, lòng thương xót Chúa chính là điểm trung tâm để đức Maria lên tiếng ca ngợi Chúa đến muôn đời. Các ân huệ khác, dầu lớn tới đâu, cũng chỉ là điều phụ. Đó mới là thái độ của đức Maria trước những hồng ân cao cả nhận được, theo như Phúc Âm đã diễn đạt.

Chúng ta vẫn thường nhìn vào các ân huệ nhận được (to hay nhỏ) để mà cất tiếng ca tụng và cảm tạ Thiên Chúa. Thường thì ân huệ là đối tượng chính để ta đánh giá hồng ân nhận được, còn chiêm ngưỡng lòng nhân lành của Chúa thì chỉ là thư yếu. Chính vì thế mà ta dễ dàng so sánh hơn kém các ơn huệ nhận được, nơi mình hay nơi kẻ khác. Chiêm ngắm hồng ân lên trời hồn xác của Mẹ chẳng hạn, ta có khuynh hướng đề cao như một đặc ân chỉ dành riêng cho Đức Mẹ. Tương tự như vậy với các hồng ân khác Mẹ Thiên Chúa và Vô Nhiễm nguyên tội. Xét cho cùng thì đó chỉ là thái độ rất tự nhiên (có pha đôi chút ganh tị?). Đã có một phụ nữ lên tiếng ca ngợi kiểu đó “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm” (Lc 11, 27-28). Chúa Giê-su nhiều lần đã khảng định rằng hồng ân coi như là dành riêng đó, một cách nào đó, được chia sẻ cho rất nhiều người. Cũng tương tự như thế, khi đề cập tới vô nhiễm nguyên tội hay lên trời cả xác hồn, Phao-lô, trong thư gửi tín hữu Ê-phê-xô, đã chẳng từng khảng định là sẽ được ứng dụng cho mọi kẻ tin qua mọi thời đại? “Trong đức Ki-tô, Thiên Chúa đã chọn ta trước cả khi tạo thành vũ trụ, ta trở nên tinh tuyền thánh thiện, nhờ tình thương của Người…” (1,4), và “Người cho ta được biết thiên ý nhiệm mầu: thiên ý này là kế hoạch yêu thương Người đã định từ trước trong đức Ki-tô. Đó là đưa thời gian tới hồi viên mãn là qui tụ muôn loài trong trời đất, dưới quyền một thủ lãnh là đức Ki-tô” (1, 9-10).

Vậy thì, khi tôi, cùng với toàn thể Giáo Hội, ca ngợi hồng ân Thiên Chúa dành cho Mẹ, chẳng hạn như hồng ân hồn xác lên trời hôm nay, cách tốt nhất là hướng mắt về lòng từ ái vô biên của Chúa và tin vững chắc hơn vào kế hoạch yêu thương Người đang thực hiện. Cùng với Mẹ, tôi đồn trọn tâm tình tri ân cảm tạ Chúa, vì lòng nhân hậu bao la của Người ‘trải qua đời nọ tới đời kia’.

Đó cũng là thái độ tôi phải có khi mình nhận được một hồng ân (hay chứng kiến một ai khác nhận được). Niềm vui lớn nhất của tôi không hệ tại khối lượng ân huệ nhận được, nhưng là tin ngày càng vững chắc hơn vào lòng nhân hậu và thương xót vô bờ, mà đức Giê-su đã nói với tôi qua thập giá của Người. Lời cầu chúc “Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” cũng sẽ được ứng dụng cho cả tôi nữa.

Lễ Mẹ Lên Trời phải mang lại cho tôi niềm vui như thế đó!

Lạy Chúa, hôm nay con chiêm ngắm hồng ân Chúa dành cho Mẹ Maria được rước lên trời cả hồn lẫn xác. Con muốn được hòa với tâm tình của Mẹ để tin vững chắc hơn vào lòng thương xót vô bờ bến của Chúa, đã dành cho Mẹ, cũng dành cho con, và cho hết mọi người trải qua mọi thế hệ. Con cũng xin Mẹ Maria dạy con biết cả đời đặt trọn niềm tin vững chắc vào lòng Chúa xót thương, khi nhận được các ân huệ lớn nhỏ, cũng như khi gặp thử thách gian nan. Xin cho con được chia xẻ cái phúc lớn nhất của Mẹ là luôn tin rằng Lời Thập Giá Chúa nói với con sẽ được thực hiện. Amen

8. Những sứ điệp Mẹ dạy tại La Vang - Lm Trần Bình Trọng

Ngoài hai nơi Ðức Mẹ hiện ra được vang tiếng khắp thế giới là Lộ Ðức thuộc nước Pháp và Fatima thuộc nước Bồ Ðào Nha, Ðức Mẹ còn hiện ra ở những nơi khác nhau trên thế giới để nhắn nhủ loài người sống theo đường lối của Chúa hoặc để an ủi con cái loài người khi họ gặp khó khăn quẫn bách. Tại Việt Nam năm 1798, Ðức Mẹ hiện ra ở La Vang để an ủi, khích lệ giáo hữu bị bách hại vì đức tin dưới thời Vua Cảnh Thịnh.

Trong khi bị quân lính lùng bắt, ép buộc bỏ đạo, giáo dân kéo nhau chạy trốn vào rừng La Vang, nơi rừng thiêng nước độc, sợ thú dữ, hùm beo, rắn rết. Họ thiếu ăn, thiếu ngủ, lại sợ quân lính rượt bắt. Lúc này Ðức Mẹ hiện ra với nét mặt nhân từ âu yếm yên ủi họ. Theo một truyền thuyết, Ðức Mẹ bảo họ hái lá vằn, giọng Quảng Trị đọc trại ra là lả vằng, nẩu lên mà uổng sẻ hểt bệnh. Lả vằng sau biến thành La Vang. Theo một tương truyền khác, người ta nói miền này có cọp beo, nên khi thấy cọp, dân kêu la lớn tiếng, la vang lên để đuổi cọp. Còn theo lập luận của một giáo dân làng Cổ Thạch, tỉnh Quảng Trị thì khi người ta la lên, giọng của họ vang dội lại từ núi rừng nên họ gọi nơi này là La Vang, nghĩa là la lên rồi vang lại. Người này đã vào La Vang để thí nghiệm và chứng minh giọng của mình la lên, rồi vang lại từ núi rừng [1] .

Các Giám mục Giáo phận Huế, người Pháp và Việt, đã cho xây Ðền Mẹ La Vang bốn lần sau khi nhà thờ nhỏ bị hư hỏng. Ðền thờ được xây lại lần thứ năm do Hội đồng Giám mục Việt Nam. Bị tàn phá do chiến tranh vào mùa hè đỏ lửa 1972, Đền thờ được sửa tạm lại do sự giúp đỡ của đồng bào Việt nam hải ngoại để ăn mừng hai trăm năm vào năm 1998.

Từ năm 1901, tượng Ðức Mẹ La Vang đã được phỏng theo tượng Ðức Bà chiến thắng ở Vương Cung Thánh đường Notre Dame tại Ba Lê. Cũng vào năm này, Ðức Cha Gasper đã làm phép thánh tượng La Vang và đặt bổn mạng của thánh đường La Vang là Ðức Bà phù hộ các giáo hữu. Cũng nên biết tước hiệu Ðức Bà phù hộ các giáo hữu đã được Ðức Giáo hoàng Piô V thêm vào Kinh Cầu Ðức Bà.

Ðền thánh La Vang đã được những vị chức sắc đạo đời đến thăm viếng và cầu nguyện như Hoàng Hậu Nam Phương, Hồng Y Spellman là tổng Giám mục Nữu ước, hồng Y Agagianian là Ðặc sứ của Ðức Giáo Hoàng Gioan XXIII và nhiều giám mục Việt Nam bắt đầu từ Ðức Cha Nguyễn Bá Tòng, Giám mục tiên khởi người Việt.

Ðại hội Ðức Mẹ La Vang đã được tổ chức vào những năm 1904, 1914, 1932, 1954, 1961. Năm 1961, Hội Ðồng Giám mục Việt Nam quyết định chọn Thánh đường La Vang làm Ðền thờ toàn quốc dâng kính trái Tim Vô nhiễm Ðức Mẹ và nhận linh địa La Vang làm Trung Tâm Thánh Mẫu toàn quốc. Vào cuối Ðại hội La Vang 1961, Ðức Giáo Hoàng Gioan XXIII ban Sắc Chỉ nâng Ðền Thờ La Vang lên hàng Vương Cung Thánh đường [2].

Trong dịp tôn vinh 117 vị anh hùng tử đạo tại Việt nam lên hàng hiển thánh vào năm 1988, Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II nhắc nhở đoàn con Việt Nam sang La mã dự lễ phong thánh đừng quên linh địa La Vang là nơi đã được dâng kính cho Ðức Mẹ.

Trong ngày lễ Các Thánh Tư Ðạo Viêt Nam 1992, Ðức Giáo hoàng còn nói: Cha phó dâng cộng đồng Viêt Nam cho Ðức Trinh nữ, Nữ Vương Các Thánh Tử Ðạo, đã được sùng kính gần 200 năm tại nơi đây với niềm mong ước cho cộng đồng dân Chúa ở đây được sống và lớn lên trong tự do và an bình, để có thể góp phần vào việc xây dựng một xã hội phồn thịnh và phát triển đất nước.

Vào ngày lễ Mẹ lên trời 1993, Ðức Thánh Cha còn nói rõ hơn: Cha phó thác toàn thể cộng đồng dân Chúa tại Việt Nam vào sự chuyển cầu của Ðức Mẹ La Vang. Mẹ là hiền mẫu đã hiện ra năm 1798 để an ủi con cái Mẹ đang bị bách hại dưới triều vua Cảnh Thịnh.

Ðến năm 1994, chính Ðức Giáo hoàng Gioan Phaolô đã làm phép thánh tượng Mẹ La Vang tại quảng trường thánh Phêrô và tượng đó đã được rước đến các cộng đoàn công giáo Việt Nam hải ngoại cho giáo dân kính viếng và cầu nguyện. Năm 1996, Ðức Hồng Y Angelo Sodano, Quốc Vụ Khanh Toà Thánh, nhân danh Ðức Thánh Cha đã gửi đến Ðại Hội Hành Hương La Vang lời chào mừng như sau: Ðức Thánh Cha chia sẻ niềm vui, hiệp thông lời cầu nguyện của cộng đồng dân Chúa tại Tổng Giáo phận Huế và trong cả nước Việt Nam, hiệp thông lời cầu nguyện và niềm vui của các vị chủ chăn, cùng đi với giáo dân tới La Vang, tôn kính và ngợi khen Ðức Trinh Nữ, Ðấng an ủi và nâng đỡ họ trong thời buổi gian nan thử thách. Ðức Thánh Cha cũng khuyến khích các tín hữu sống kiên trung và can đảm.

Năm 1999, một phái đoàn giám mục Hoa Kì thuộc các uỷ ban có liên hệ đến Việt Nam do Ðức Cha Joseph A. Fiorenza hướng dẫn đến thăm Việt Nam và La Vang. Sau khi đọc qua bản tóm lược lịch sử Mẹ La Vang và hiện tình hai quốc gia liên hệ, Ðức Cha Fiorenza, đại diện Hội Thánh Hoa Kì nói: Xin nhận Mẹ La Vang là Mẹ của Hội Thánh và dân tộc Hoa Kì.

Có dịp đến kính viếng và cầu nguyện tại Đền Đức Mẹ Vô Nhiễm tại thủ đô Mĩ quốc một số lần, linh mục Trần Bình Trọng quan sát thấy nhiều quốc gia trên thế giới có gian nhà nguyện kính Đức Mẹ hay ông thánh nọ bà thánh kia của họ tại đây với mấy dòng lịch sử gắn liền với quê hương họ và lời cầu nguyện vắn tắt cho xứ sở họ. Trong tờ Mục Vụ của Giáo Xứ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, Arlington, Virginia, ra ngày 07/09/1997, linh mục đương sự liền khởi xướng ước muốn có gian nhà nguyện kính Mẹ La Vang tại Đền Đức Mẹ Vô Nhiễm ở Thủ Đô Hoa Kì. Ước muốn khởi xướng được Đức Ông Mai Thanh Lương (sau là Giám mục), Giám Đốc phối trí giữa Hội Đồng Giám mục Hoa Kì và Liên Đoàn Công Giáo Viêt Nam tại Mĩ tán đồng, liền cho khởi sự việc xin phép Hội Đồng Giám Mục Mĩ. Công trình thiết kế được Liên Ðoàn Công Giáo Việt Nam tại Hoa Kì phối trí với Ban Giám Đốc Đền Đức Mẹ Vô Nhiễm thực hiện. Phần tài trợ là do giáo dân Việt Nam tại Hoa Kì đảm trách.

Gian nhà nguyện kính Mẹ La Vang được thánh hiến ngày 21 tháng 10, 2006 do Đức Cha Donald W. Wuerl, Tổng Giám mục Hoa Định Đốn và là Chủ tịch của Ban Giám Đốc Đền Đức Mẹ Vô Nhiễm chủ tế trong thánh lễ, có Đức Cha Mai Thanh Lương, Giám mục phụ tá Orange giảng thuyết, với cả trăm linh mục Việt nam từ nhiều giáo phận Mĩ đồng tế và hơn năm ngàn giáo dân Việt Nam từ nhiều tiểu bang Mĩ tham dự ngay cả từ xa xôi như Massachusetts, Missisippi, Texas, California. Tạ ơn Chúa đây là căn phòng cuối cùng còn trống mà Ban Giám Đốc Đền Đức Mẹ Vô Nhiễm dành cho Việt Nam cho việc thiết kế gian nhà nguyện kính Mẹ La Vang. Vì không còn phòng trống, nên những quốc gian xin sau đó, chỉ có thể được treo hình Đức Mẹ của họ ở đâu đó trên tường Đền Mẹ Vô Nhiễm mà thôi mà thôi.

Vậy đâu là sứ điệp của Mẹ La Vang? Sứ điệp thứ nhất của Mẹ La Vang là: Các con hãy tin tưởng, hãy vui chịu đau khổ. Sứ điệp thứ hai của Người Mẹ hiền là: Mẹ đã nhậm lời các con cầu xin. Sứ điệp thứ ba của Mẹ La Vang là: Từ nay về sau, hễ ai đến kêu xin Mẹ ở nơi đây, họ sẽ được toại nguyện.

Kinh Thánh Mẫu La Vang:

Lạy Mẹ Maria, Thánh Mẫu La Vang, đầy muôn ơn phước, ngời chói hào quang, muôn vàn Thần Thánh không ai sánh bằng. Ðức Chúa Trời đã đoái thương chọn Mẹ, tinh tuyền, thánh thiện, sinh Ðấng Cứu Ðộ muôn đời. Mẹ đã chọn La Vang mà hiện đến, cứu giúp hộ phù tổ tiên chúng con, giữa thời li loạn cấm cách, khốn khổ trăm bề. Từ ấy gót chân Mẹ bước đến, vẫn mãi đầy ơn thiêng: ơn phần hồn, ơn phần xác, người bệnh tật, kẻ ưu phiền, nào ai cầu khẩn mà Mẹ không nhận lời.

Lạy Mẹ Maria, Thánh Mẫu La Vang, Mẹ là Thánh Mẫu Chúa Trời, cũng là Thánh Mẫu loài người chúng con. Cúi xin xuống phước hải hà, đoái thương con cái thiết tha van nài. Xin cho chúng con tấm lòng từ bi nhân hậu, đại lượng bao dung, cùng nhau bồi đắp nền văn minh tình thương và sự sống. Xin Mẹ phù hộ chúng con, luôn sống đức hạnh, đầy lòng cậy trông và sau cuộc đời này, xin cho chúng con được về sống bên Mẹ, hưởng vinh phúc trong Chúa Ba Ngôi muôn đời. Amen. 

Top