Phụng vụ Lời Chúa: Chúa Nhật II Mùa Thường Niên năm B

CHÚA NHẬT 2 THƯỜNG NIÊN – B
1Sm 3,3b-10.19; 1Cr 6,13c-15a.17-20;
Ga 1,35-42
“Đây là Chiên Thiên Chúa” (Ga 1,36)
và “Hãy đến mà xem” (Ga 1,39)
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc 1: 1Sm 3,3b-10.19
Trình thuật nói đến ơn gọi của Samuel, thuộc thể loại ơn gọi ngôn sứ (Is 6; Gr 1,4-10; Ed 1,1-3,16). Trình thuật ơn gọi này được đặt trong bối cảnh có sự tương phản ngày càng rõ nét giữa nhà Êli và Samuel. Hai con ông Êli làm nhiều điều xấu trước nhan Đức Chúa: đối xử bất minh với toàn dân Israel, khinh thường những lễ phẩm dâng lên Đức Chúa (x. 1Sm 2,12-17); ăn nằm với những phụ nữ phục vụ ở cửa Lều Hội Ngộ (x. 2,22); chẳng chịu nghe lời khuyên răn của cha họ là tư tế Êli mà hối lỗi sửa mình (x. 2,25). Còn cậu Samuel thì “càng lớn lên và đẹp lòng cả Đức Chúa lẫn người ta” (2,26).
Đức Chúa quyết định chọn gọi Samuel để thay thế nhà Êli, vốn đã ra hư hỏng. Samuel nghe tiếng Đức Chúa gọi vào thời “lời Đức Chúa thì hiếm và thị kiến cũng không hay xảy ra” (3,1). Hơn nữa, vì “Samuel chưa biết Đức Chúa và lời Đức Chúa chưa được mặc khải cho cậu” (3,7), nên cậu không dễ dàng nhận ra Đấng đang gọi mình là ai. Ba lần Đức Chúa gọi cậu, nhưng cậu lầm tưởng là tư tế Êli gọi mình. Sau lần gọi thứ ba này, cậu Samuel đã nhận được lời hướng dẫn cụ thể của tư tế Êli, chỉ cho cậu biết cách phải trả lời ra sao trước tiếng gọi mầu nhiệm ấy (x. 3,9).
Đức Chúa lại gọi Samuel lần thứ tư một cách thân tình và dịu dàng như ba lần trước đó: “Samuel! Samuel!” (3,10). Lần này, Samuel đã thưa như lời tư tế Êli dạy: “Xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe” (3,10). Không biết có phải vì bối rối không, mà trong lời đáp của mình Samuel đã bỏ xót tiếng thưa “Lạy Đức Chúa” như trong lời chỉ dẫn của vị tư tế già (x. 3,9). Tuy nhiên, sau sự kiện này, Đức Chúa hằng ở bên Samuel và Lời Người đóng vai trò hết sức quan trọng trong cuộc đời Samuel, trở thành kim chỉ nam để ông sống và hướng dẫn dân Chúa, như lời Kinh Thánh nói: “Đức Chúa ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu” (3,19).
2. Bài đọc 2: 1Cr 6,13c-15a.17-20
Trong thư thứ nhất của thánh Phao lô tông đồ gửi tín hữu Côrintô, đoạn trích mà chúng ta vừa nghe xuất hiện trong đơn vị văn chương bàn về chuyện tính dục và những vấn đề liên quan (1Cr 5,1-7,40). Với 1Cr 6,13c-15a.17-20, vị tông đồ dân ngoại bàn đến ý nghĩa cao quí của thân xác chúng ta, và qua đó, Ngài kêu gọi tín hữu Côrintô sống sao cho xứng hợp với thân xác của mình.
Thánh Phao lô nêu một loạt các xác tín của Ngài về ý nghĩa của thân xác chúng ta:
1) Thân xác của chúng ta có Thiên Chúa làm chủ (x. c14); thân xác sẽ được Người làm cho sống lại như chính Người đã cho Đức Kitô sống lại (x. c14)
2) Thân xác chúng ta là phần thân thể của Đức Ki-tô (x. c15); một khi được kết hợp với Chúa thì nên một tinh thần với Người (x. c17)
3) Thân xác chúng ta là Đền Thờ của Chúa Thánh Thần (x. c19)
Vì thân xác chúng ta cao quí như vậy trước mắt Thiên Chúa, nên chúng ta phải sống sao cho xứng hợp với nó: thân xác không phải để gian dâm (x. c14.18), không phải để nên một thân xác với kỹ nữ (x. c16), nhưng để phụng sự Chúa (x. c14), để tôn vinh Thiên Chúa (x. c20).
3. Bài Tin Mừng: Ga 1,35-42
Đoạn Tin Mừng Chúa Nhật thứ II Mùa Thường Niên năm B xuất hiện ngay sau Lời chứng của Gioan Tầy Giả về Chúa Giêsu (Ga 1,19-34) và trước Tiệc Cưới Cana (Ga 2,1-12). Lời chứng của Gioan Tẩy Giả giúp chúng ta nhận ra sự trổi vượt của Chúa Giêsu so với Gioan về phẩm tính, sứ mạng và cách thức thực hiện sứ mạng:
1) Gioan tuyên bố về mình: Ngài không phải là Đức Kitô (1,20), nhưng là “tiếng người hô trong hoang địa: hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi” (1,23); Ngài làm phép rửa bằng nước (1,26); Ngài “không đáng cởi quai dép” cho Đấng trổi vượt hơn Ngài (x. 1,27).
2) Gioan tuyên bố về Chúa Giêsu: Đây là Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian (1,29); Người là Đấng đến sau Gioan nhưng trổi vượt hơn Ngài vì có trước Ngài (1,30); Người là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần và là Đấng Thiên Chúa tuyển chọn (1,34).
Nếu như ở Ga 1,29-34, Gioan đã làm chứng về Chúa Giêsu chính yếu cho đám đông dân chúng, thì ở đoạn Tin Mừng 1,35-42 hôm nay, lời chứng của Ngài trực tiếp nhắm đến hai người môn đệ của mình. Ngài lập lại lời chứng về Chúa Giêsu, nhưng có phần ngắn gọn hơn, xoáy sâu vào phẩm tính của Người: “Đây là Chiên Thiên Chúa” (1,36; ss. 1,29). Nghe lời chứng ấy, hai môn đệ liền đi theo Chúa Giêsu.
Khi được hỏi “Thưa Rabbi, Thầy ở đâu?” Chúa Giê su đã mời gọi hai môn đệ này: “Hãy đến mà xem” (e;rcesqe kai. o;yesqe). Lời mời gọi rất ngắn gọn, độc nhất vô nhị này trong toàn bộ Kinh Thánh (trong tiếng Hilạp chỉ có từ và xuất hiện chỉ có một lần) chất chứa nhiều ý nghĩa. Chúa Giêsu muốn để hai môn đệ này tận mắt chứng kiến chỗ Người ở, và khi ở lại với Người họ sẽ cảm nhận được Người là ai. Hai người môn đệ của Gioan Tẩy Giả đã can đảm thực thi lời mời gọi ấy. Sách Tin Mừng thứ tư đã ghi lại kỷ niệm đặc biệt này, bằng cách xác định một cách cụ thể thời điểm họ đã đến với Chúa Giêsu: “lúc đó vào khoảng giờ thứ mười” (1,39).
Sau kinh nghiệm ở lại với Chúa Giêsu ngày hôm ấy, hai môn đệ của Gioan giờ đây trở thành hai môn đệ của Chúa Giêsu. Anrê, một trong hai người môn đệ này, đã nghiệm thấy Đức Giêsu chính là Đấng Kitô. Niềm vui gặp gỡ và niềm xác tín ấy, Anrê không muốn chỉ giữ lại cho mình, nhưng mau mắn chia sẻ cho người em của mình là Simon.
Khi giới thiệu về Chúa Giêsu cho Simon, Anrê đã cho thấy lời ngài nói không chỉ là xác tín cá nhân, nhưng là xác tín của cả hai người môn đệ: “Chúng tôi đã gặp Đấng Messiah” (eu`rh,kamen to.n Messi,an). Động từ “tìm thấy” hay “gặp được” ở đây được dùng ở thể hoàn thành, như thể hàm ý tác động của lần gặp gỡ này vẫn đang in đậm trong tâm hồn của hai người môn đệ vào lúc này. Họ không thể không chia sẻ tác động đặc biệt này cho người khác.
Anrê không chỉ cung cấp thông tin “chúng tôi đã gặp Đấng Messiah” cho Simon biết. Điều Ngài thực sự muốn thực hiện là dẫn dắt Simon đi từ thông tin đó đến việc gặp gỡ chính Chúa Giêsu (x. 3,42). Cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và Simon cũng rất đặc biệt. Khi thấy Simon, Chúa Giêsu gọi đích danh ông, và đồng thời đổi tên cho ông: “Anh là Simon, con ông Gioan, anh sẽ được gọi là Kêpha” (3,42).
Theo Tin Mừng Mátthêu, tại vùng kế cận thành Xêdarê Philípphê, Simon được đổi tên sau biến cố Ngài tuyên xưng Đức Giêsu là “Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (x. Mt 16,16-18). Việc đổi tên ấy gắn liền đặc biệt với sứ mạng của Phêrô đối với Giáo Hội: “Anh là Phê rô, nghĩa là Tảng Đá, và trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy” (Mt 16,18-19). Còn theo Tin Mừng Gioan, Simon đã được đổi tên ngay từ lần gặp gỡ được kể là đầu tiên này với Chúa Giêsu, gần như ngay sau lời tuyên xưng của anh mình là Anrê: “chúng tôi đã gặp Đấng Messiah”. Trong cả hai trường hợp, tên mới của Simon (Kêpha hay Phêrô) đều gắn liền với niềm tuyên xưng Đức Giêsu là Đấng Messiah (Đấng Kitô), và không ai khác hơn chính Chúa Giêsu đã đặt tên mới cho Simon.
II. GỢI Ý MỤC VỤ
1. Tư tế Ê li có thể “mắt đã mờ”, hay những lời ông răn dạy hai con mình có thể đã bị họ bỏ ngoài tai (x. 1Sm 2,25), nhưng những chỉ dẫn của ông cho Samuel trước tiếng Chúa gọi lại rất thiết thực và có ý nghĩa đối với Samuel. Bạn có nghĩ rằng chúng ta luôn cần mở lòng ra để lắng nghe tiếng Chúa qua sự chỉ dẫn và gợi ý của nhiều người, đôi khi đó là sự chỉ dẫn của những người xem chừng đang mất dần ảnh hưởng hay không quan trọng lắm? Bạn đã có một trải nghiệm tương tự?
2. Nơi cuộc đời của Samuel, Thiên Chúa không để cho Lời nào của Người ra vô hiệu. Còn nơi cuộc đời tôi thì sao, Lời Chúa được gieo vào lòng tôi có tìm được mảnh đất mầu mỡ để lớn lên, để sinh hoa kết trái? Làm sao để Lời Chúa cũng không trở nên vô hiệu nơi cuộc đời tôi?
3. Ơn gọi của người Kitô hữu là sống thiết thân với Chúa mỗi ngày. Ơn gọi ấy mời gọi và đòi buộc chúng ta sống chiều kích thánh thiêng ngay cả ở nơi thân xác. Tôi đã sống được những điều thánh Phaolô xác tín về thân xác chưa? Làm thế nào để nên thánh trong môi trường hiện nay, vốn có không ít những cám dỗ có thể khiến cho thân xác tôi dễ dàng ra ô uế?
4. Gioan Tẩy Giả sẵn sàng để hai môn đệ của mình theo Chúa Giêsu. Ngài giới thiệu về Chúa Giêsu cho họ và để họ được tự do chọn lựa bước đi theo vị Thầy mới. Tôi đã có được tinh thần “quảng đại dám cho đi” của Gioan Tẩy Giả chưa? Hay tôi cứ khư khư giữ lấy những người hay những gì thuộc về mình, thay vì đem họ hay trả họ về cho Thiên Chúa để họ tìm được Đấng Cứu Độ đích thực?
5. “Đến mà xem” cũng là lời mời gọi của Chúa Giêsu cho từng người chúng ta hôm nay. Tôi có được thái độ sẵn sàng như hai môn đệ của Gioan Tẩy Giả không? Tôi có đủ cam đảm làm chứng về Chúa Giêsu hay giới thiệu Chúa Giêsu cho tha nhân trong môi trường sống hiện nay?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa đã yêu thương mời gọi con người cộng tác vào công cuộc xây dựng vương quốc Thiên Chúa nơi trần gian. Chúng ta hãy cảm tạ Chúa và chân thành dâng lời cầu nguyện cho chúng ta cùng cho mọi người:
1. Hội Thánh có sứ mạng giới thiệu Đức Kitô cho thế giới hôm nay. Chúng ta cùng cầu xin cho các vị chủ chăn cùng mọi thành phần trong Hội Thánh, luôn trung thành với ơn gọi căn bản của mình là loan báo và làm chứng về Đức Kitô cho con người thời đại.
2. Trong ngày khai mạc tuần lễ cầu nguyện cho các Kitô hữu hợp nhất, chúng ta cùng cầu xin cho mọi người đang và sẽ tin nhận Đức Giêsu Kitô là Chiên Thiên Chúa và là Đấng xóa tội trần gian, luôn hợp nhất với nhau trong cùng một đức tin và một nguồn sống.
3. Đến và ở lại với Chúa là đòi hỏi cần thiết cho hành trình ơn gọi kitô hữu. Chúng ta cùng cầu nguyện cho những ai thành tâm thiện chí, cách riêng các bạn trẻ, biết dành thời gian đến với Chúa và thực sự gặp được Ngài qua các cử hành phụng vụ, nhất là hy tế Thánh Thể.
4. Người môn đệ đích thực phải biết chia sẻ niềm vui Tin Mừng cho những người chung quanh. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta luôn hăng hái nhiệt tình trong các hoạt động tông đồ bác ái nhằm đem nhiều người đến với Đức Kitô.
Chủ tế: Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa đã chọn gọi chúng con vào hàng ngũ những người được vinh dự gọi Chúa là Cha. Xin thương nhậm lời chúng con cầu nguyện, và ban những ơn cần thiết giúp chúng con luôn sống xứng đáng với ơn gọi kitô hữu của mình. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
bài liên quan mới nhất

- Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật Chúa Ba Ngôi năm C
-
Phụng Vụ Lời Chúa: Chúa Nhật 7 Phục Sinh năm C - Chúa Thăng Thiên -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 6 Phục Sinh năm C -
Phụng Vụ Lời Chúa: Chúa nhật 5 Phục Sinh năm C -
Phụng Vụ Lời Chúa: Chúa nhật 4 Phục Sinh năm C -
Phụng Vụ Lời Chúa: Chúa nhật 3 Phục Sinh năm C -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 2 Phục sinh năm C -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 2 Phục sinh -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật Phục sinh -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật Lễ Lá năm C
bài liên quan đọc nhiều

- Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống
-
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 1 mùa Vọng năm B -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 30 Thường niên năm B - Chúa nhật Truyền giáo -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 2 Thường niên năm B -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 5 mùa Chay năm B -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 26 Thường niên năm B -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 3 mùa Chay năm B -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 32 Thường niên năm A -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 34 Thường niên năm B - Lễ Chúa Giêsu Kitô Vua vũ trụ -
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật Lễ Thánh Gia Thất năm C